Giống như đột nhiên xuất hiện, sau đó đứng sau bày mưu tính kế gây ra nhiều cuộc loạn lạc của Cao Ly.
Bao gồm cả việc Đông Doanh xâm lược Triêu Tiên, mặc dù có nguyên nhân do tham vọng của Phong Thần Tú Cát, nhưng đằng sau cũng có sự chỉ điểm ngầm của người này.
Việc Phật Môn mai phục mình ở bí cảnh, cũng có sự tham gia của người này.
Rất hiển nhiên, nhìn từ các dấu hiệu khác nhau, người này biết thân phận của mình.
Giờ khắc này, Lâm Mang bỗng nhớ đến lời trước khi chết của vị thần sứ kia.
Nhưng trong lòng hắn không hề hối hận.
Nếu làm lại lần nữa, hắn vẫn sẽ lựa chọn như vậy.
Hắn ghét những kẻ tự cho là đúng, mặc cả trả giá.
Huống chi người kia học rộng hiểu nhiều, ai dám chắc rằng sẽ không còn thủ đoạn khác, tốt nhất là chém chết cho rồi.
Trong mắt Lâm Mang hiện lên một tia cười lạnh, đưa tay nắm lấy ngọc sách, nhẹ giọng cười nói: “Việc này có vẻ càng ngày càng thú vị rồi.”
Nắm chặt lấy ngọc sách, Lâm Mang mới biết tại sao hắn kia lúc chết cũng không thi triển ra Thánh Tâm Tứ Kiếp.
Ngọc sách này rất đặc biệt.
Bên trên lưu lại một dấu vết nguyên thần, nội dung cốt lõi thực sự của nó không thể dùng mắt thường học được, chỉ có thể lĩnh ngộ bằng sức mạnh nguyên thần.
Nhưng dấu ấn nguyên thần trên ngọc sách này vô cùng đặc biệt, nếu như không cẩn thận, sẽ hủy hoại ngọc sách này.
Từ sức mạnh nguyên thần này có thể thấy, tuyệt đối không phải của thần sứ kia.
Nhưng đối với hắn mà nói, thì không có hạn chế này.
“Tu luyện!”
【 Kinh Mục Kiếp nhập môn 】
【 Tà Huyết Kiếp nhập môn 】
【 Thiên Tâm Kiếp nhập môn 】
【 Cực Thần Kiếp nhập môn 】
【 Điểm năng lượng -5.000.000 】
Lâm Mang thoáng sửng sốt, rất nhanh trong đầu hiện lên rất nhiều cảm ngộ về công pháp.
So với những cái đó thì Kinh Mục Kiếp quả thực đơn giản hơn nhiều.
Còn Tà Huyết Kiếp và Thiên Tâm Kiếp thì hoàn toàn là thương địch một ngàn tự tổn tám trăm, nếu khí huyết và thân thể bản thân không đủ mạnh thì có khả năng chơi cho mình chết tươi.
Chỉ có Cực Thần Kiếp, bí thuật này có thể khiến nguyên thần ly thể, công kích nguyên thần của người khác, nếu bản thân không đạt tới Thông Thiên Tam Cảnh thì hắn ta thực sự không dám thi triển một cách khinh suất.
Điểm đặc biệt của bí thuật này là những người dưới Thông Thiên Tam Cảnh cũng có thể mượn nguyên thần ly thể.
Nhìn công pháp trên tay, Lâm Mang cười khẽ.
Tùy tay ném ngọc sách vào tường, khôi phục nguyên dạng cho bức tường.
Bất kể thứ này có bình thường hay không thì hiện tại hắn cũng đã học xong, cũng chẳng còn tác dụng gì nữa.
Lâm Mang lại đi loanh quanh hậu viện một vòng, nhưng không có thêm phát hiện mới gì nữa. …
Hai ngày sau,
Quân đội Cẩm Y Vệ đã rời Thành Đại Phản.
Ngày này, đám mây đen bao trùm khắp Đông Doanh mới tan đi.
Tất cả người dân trong thành đều cảm thấy như đã thoát khỏi tai họa.
Chẳng ai dám đến gần bộ xương trắng của hàng vạn binh lính ở ngoài thành đến giờ vẫn còn.
Thủ phủ Đại Phản từng vô cùng phồn hoa, giờ đây lại trở nên thê lương, đường phố vắng bóng người suốt ngày.
Trận chiến Thành Đại Phản, hàng vạn quân đội bị hủy diệt, gần bảy phần sức mạnh của các Đại Danh trên toàn Đông Doanh đều bị tiêu diệt hết.
Các samurai tử trận vô số.
Có thể thấy sức răn đe mà nó gây ra không hề nhỏ.
Chẳng mấy chốc, một tin tức đã được lan truyền.
Quan Bạch Đông Doanh là Phong Thần Tú Cát đã chủ động dâng biểu đầu hàng, nguyện thần phục Đại Minh, đồng thời tôn Đại Minh làm Tông Chủ Quốc.
Sau khi tin tức này lan truyền, toàn bộ Đông Doanh lập tức chấn động.
Mặc dù Phong Thần Tú Cát không phải là quốc vương Đông Doanh, nhưng địa vị của hắn ta còn cao hơn cả quốc vương.
Là hình mẫu của cuộc cách mạng chuyển mình ngoạn mục từ sợi cỏ thành người có quyền thế cao nhất Đông Doang, thì Phong Thần Tú Cát có uy tín rất cao trong lòng dân chúng Đông Doanh.
Nhưng những lời lẽ này khiến người ta không thể chấp nhận được, thậm chí còn tuyệt vọng.
Trong khi cư dân trong Thành Đại Phản im lặng.
Chỉ vì họ đã chứng kiến sức mạnh phi thường đó, mới hiểu được quyết định của Phong Thần Tú Cát.
…
Thời điểm này, người trấn giữ kinh đô của Đông Doanh chính là Thiên Hoàng Hậu Dương Thành.
Tất nhiên, ở Đại Minh, người ta cũng chỉ coi hắn là quốc vương Đông Doanh.
Chu Nguyên Chương đã phái sứ thần đến Đông Doanh, muốn Đông Doanh cúi đầu xưng thần với Đại Minh, nhưng lúc ấy, thân vương Hoài Lương đã giết chết sứ giả, cự tuyệt lời đề nghị này.
Chu Nguyên Chương cũng từng có ý định tấn công, nhưng có bài học thất bại của Đại Nguyên, cộng với con đường xa xôi nên đã từ bỏ ý định này.
Mặc dù Hậu Dương Thành có vẻ như có địa vị tối cao, nhưng hắn ta chỉ là một con rối, hắn ta chỉ có thể kiểm soát được vùng đất này ở kinh đô.
Thậm chí còn phải xem sắc mặt của Phong Thần Tú Cát mà hành động.
Là quốc vương Đông Doanh, hắn ta luôn muốn khôi phục quyền lực của hoàng gia, khi biết được Thành Đại Phản bị công phá, trong lòng hắn ta cũng từng thầm vui mừng.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo